(Tặng Ánh Nga)
Từ Định Tường anh lên Sài Gòn
Khi ngọn lửa chiến tranh vừa tàn lụi
Nơi đô hội một thời tráng lệ
Nơi em với tháng ngày lăn lộn
Trong bão dông còn mất với quân thù
Áo học trò nơi giảng đường buổi ấy
Vẫn nồng nàn tiếng hát yêu thương
Em nhỏ nhẹ trong từng câu hát
Say lòng người vào những đam mê
Anh lơ lững trở băng còn chưa biết
Em mặn mà chỉ dẫn ngọn gió mơ
Ôi Sài Gòn từ đó đến giờ
Em vẫn trong tôi không phai hình bóng
Nét hồng tươi trên khuôn mặt ngây thơ.
Khi ngọn lửa chiến tranh vừa tàn lụi
Nơi đô hội một thời tráng lệ
Nơi em với tháng ngày lăn lộn
Trong bão dông còn mất với quân thù
Áo học trò nơi giảng đường buổi ấy
Vẫn nồng nàn tiếng hát yêu thương
Em nhỏ nhẹ trong từng câu hát
Say lòng người vào những đam mê
Anh lơ lững trở băng còn chưa biết
Em mặn mà chỉ dẫn ngọn gió mơ
Ôi Sài Gòn từ đó đến giờ
Em vẫn trong tôi không phai hình bóng
Nét hồng tươi trên khuôn mặt ngây thơ.
VN