Thứ Tư, 29 tháng 6, 2016

TỰ XƯA


(Họa nguyên vận bài Nói với anh hàng xóm của Tạ Anh Ngôi)
Non sông Đại Việt tự xưa rồi
Vẫn nhắc mà mi chằng có thôi

Cứ lấn xâm hoài trò trẻ nhãi
Lưu manh chiếm mãi cái trò bồi
Mang mồ bố mẹ sang chày cối
Lấy đá xây lò định kế hôi
Đã đốt đi tong tình bạn hữu
Còn khuyên lối xóm rõ đồ tồi

                                      VN
Phụ Chép NÓI VỚI ANH HÀNG XÓM
Gianh giới từ xưa đã định rồi
Sao anh cứ lấn mãi không thôi ?
Đất đai tiên tổ tôi truyền lại
Rừng biển cha ông tớ đắp bồi
Rời cột lấn bờ bao chuyện bẩn
Khoanh vùng chiếm đảo mấy lần hôi
Bao năm là bạn là đồng chí
Cư xử vói nhau thế rõ tồi !
Nhân Hưng,ngày 3-6-2012
                     Tạ Anh Ngôi

--NHỚ BẠN

(Họa nguyên vận bài thương ai cùa Quyên Phạm Hà )

'--THƯƠNG AI --
Vẫn nhớ về anh những tháng ngày
Đau lòng buổi ấy chẳng mê say
Vầng trăng để úa không màng tới
Mải miết đi theo lũ bướm bay
Dắt díu nàng ong nâng ả nhảy
Vênh vang hãnh diện  tưởng là hay
Khi tàn sức lực ong bay chạy
Nghĩ lại than ôi những tháng ngày
21/6/2016  Quyên Phạm Hà'

--NHỚ BẠN
Muôn vàn quí mến bạn bao ngày
Khổ cực gian nan vẫn đắm say
Đất nước xông pha miền khói lửa
Non sông nếm trải chốn tên bay
Niềm tin chiến thắng cùng khao khát
Mộng ước thành công tuyệt quá hay
Trở lại quê hương cùng gắng sức
Xây nhà dựng nếp đẹp đêm ngày.
                              VN
Phụ chép--THƯƠNG AI --

Vẫn nhớ về anh những tháng ngày
Đau lòng buổi ấy chẳng mê say
Vầng trăng để úa không màng tới
Mải miết đi theo lũ bướm bay
Dắt díu nàng ong nâng ả nhảy
Vênh vang hãnh diện tưởng là hay
Khi tàn sức lực ong bay chạy
Nghĩ lại than ôi những tháng ngày
21/6/2016 Quyên Phạm Hà

Thứ Hai, 27 tháng 6, 2016

LẶNG LẼ

(Hoa bài con chim của nguyễn Văn Truyền)
Muốn viết bài thơ lúc kết đôi
Nhưng sao khó quá chỉ mơ mồi
Ngày đêm vất vả lo làm ruộng
Sớm tối muôn điều cứ sục sôi
Cấy lúa phân tro thời giá đắt
Làm vườn bọ trĩ khắp bầu trời
Đến hôm phải nộp bài chưa có
Lặng lẽ như mây gió thoảng trôi
                           VN
Phụ Chép CON CHIM
Con chim sướng nhất lúc no mòi
Có bạn chung tình để kết đôi
Tổ ấm ngày đêm cùng đưps đổi
Gia đình năm tháng cứ sinh sôi
Tự do bay lượn nhìn sông núi
Hạnh phúc ca vang ngắm đất trời
Vượt sóng khơi xa đùa nắng ấm
Cành cao đón gió ngắm mây trôi

                    Nguyễn Văn Truyền

Chủ Nhật, 26 tháng 6, 2016

NGÀY HỘI

(Họa nguyên vận bài đường lên Ngũ Nhạc của Thanh Thao)

Giáp tuất Thanh Thao giỏi xướng ca
Canh dần Nguyễn Nhã bước theo là
Tình trao lắng đọng lời mong muốn
Nghĩa gửi trăm ngàn ý ước xa
Thắm thiết đồi cao vườn vải thắm
Thương hoài lùng thấp suối sim hoa
Mong ai tháng tám vào ngày hội
Ngũ Nhạc cùng leo bạn với ta
                            VN
Phụ chép ĐƯỜNG LÊN NGŨ NHẠC
Kết quả hình ảnh cho ngũ nhạc linh từ
Quý mùi tuổi bác khiếu thơ ca
Giáp tuất tôi sinh cũng gọi là
Ý hợp câu vần tình gắn bó
Đồng giao thi tiếu nghĩa sâu xa
Thiên thời mưa rắc tươi cây cảnh
Địa lợi nắng vàng thắm cỏ hoa
Hẹn đến mùa thu lên Ngũ Nhạc
Thưởng quỳnh vịnh nguyệt thỏa hai ta

                      Thanh Thao

Thứ Bảy, 25 tháng 6, 2016

NGÓNG

(Họa nguyên vần bài đợi chồng của Nguyễn Văn Đối)

Thôi đành cứ vậy để chờ mong
Tựa cửa ngồi xem cảnh ngóng chồng
Cánh nhạn mang về tin mới mẻ
Chim bay cuối nẻo vẫn nhìn trông
Nhà nhà gặt lúa chiêm mười tấn
Mọi xóm liên hoan nếp dẻo nồng
Chỉ có mình em trong quạnh quẽ
Mong cho kịp đến buổi vui đông!


Phụ chép...........ĐỢI CHỒNG 
XƯỚNG
Tết đã kề rồi lệ đẫm mong 
Ngày bên cạnh cửa ngóng tin chồng
Thư chàng đã nhận người đâu vắng

Bút họa chưa mờ thiếp đợi trông
Rộn rã làng quê ngời cảnh ấm
Hân hoan phố thị thắm mai nồng
Chỉ mỗi mình em buồn lẻ bóng
Mong ngày tái ngộ ấm tình đông

HN/31/1/16
NGUYỄN VĂN ĐỐI

Thứ Sáu, 24 tháng 6, 2016

CHIÊM THẮNG LỢI

Vụ lúa chiêm nay thu thắng lợi
Thóc vàng óng ánh, nắng chiều phơi
Tiếng ai hát rộn nơi nơi
Khúc ca khéo tả lòng người hân hoan
Bao vất vả gian nan từng trải
Rét căm căm, nóng phả héo lòng
Mần mạ vừa mọc đã oằn
Nước bơm ngược lại loằng ngoằng xuống lên
Điện sáng tối lẻm nhèm khôn tả
Giá thấp cao xoay sở lộn nhào
Rầy nâu đen trắng lẫn vào
Diệt rồi lại diệt, biết sao bây giờ
Tiết tiểu mãn mưa bờ cũng ngập
Mà năm nay nóng thập bốn mươi
Đã đi qua nửa tháng rồi
Nắng thiêu đốt cả bầu trời hè ru
Mong cán bộ lo bù vụ tới
Tạo thuận đà dân lợi cấy trồng
Quan tâm đến việc thủy nông
Nước tiêu, nước tưới, cây trồng ít sâu.
                             VN

Thứ Năm, 23 tháng 6, 2016

DÒNG SÔNG NGÀY ẤY

(Họa nương vận bài đâu rồi bến mộng của Nguyễn Phượng)

Ngày xưa cái buổi ấy từ lâu 
Nhuốm dạ ai đeo một mối sầu
Bến Hải đôi miền chia đất nước 
Hiền Lương cắt đoạn để thương đau
Câu ca khúc hát lời than vãn 
Đạn lạc bom rơi phá nát nhàu
Quảng Trị bao năm trời gánh chịu 
Dòng sông vạn thưở vẫn xanh màu

                           VN
Phụ Chép ĐÂU RỒI BẾN MỘNG 
Bến mộng ngày xưa đã nhướm sầu 
Chàng về thiếp đợi bến vân lâu
Hoàng hôn bóng ngã lòng luôn nhớ 
Nguyệt thẹn mây vờn dạ luốn đau
Nẻo vọng đìu hiu cho não úa
Đường yêu lạnh lẻo để tim nhàu
Người đi cách trở tình duyên nát
Nghĩa ái giờ đây cũng nhạt màu
                  Nguyễn Phượng

Thứ Tư, 22 tháng 6, 2016

RỪNG THÔNG MỘC CHÂU

Mộc Châu cũng có một rừng thông*,
Dù không dài, không rộng mênh mông.
Nhưng cảnh đẹp kém gì Đà Lạt,
Cũng vây quanh hồ nước xanh trong.
Phong cảnh đẹp, hữu tình mơ mộng,
Cho bao đôi nên vợ, nên chồng.
Gió vi vu, rừng thông ca hát,
Chuyện vùng cao châu Mộc yêu thương. 
                            Nguyễn Đề Kháng

* Rừng thông ở bản Áng, xã Đông Sang

NÔNG DÂN ĐẠI TAÌ

Nông dân quả thực đại tài
Chế tạo đủ loại đủ loài máy công
Máy gặt, máy tuốt, máy bơm
Máy bóc vỏ lạc, máy nồng màu tơi
Nhiều anh bằng cấp hẳn hoi
Vẫn ngồi sơi nước giữa nơi công đường
Bao năm mòn ghế nhà trường
Lúa sâu bởi tại nắng sương mưa dồn
Rầy nâu dân diệt sạch luôn
“Rầy” đen mới khó tìm phương lẩn hoài

Muốn na lớn trái dẻo dai
Muốn vải to quả kéo dài vị thơm
Muốn trồng nhãn muộn vị ngon
Phải về vùng đất nông thôn sớm chiều

Nông dân người thật đáng yêu
Không bằng cấp đấy đủ điều làm nên
Trường đại học bách khoa tên
Dành trao tặng khách mọi miền nông dân.
                                            VN

Thứ Ba, 21 tháng 6, 2016

ĐÒ NGANG


Ngày nao công cán Nam Thanh
Chưa cầu, bến nước mong manh đợi đò
Đôi bờ tiếng hát câu hò
Rặng tre chắn sóng. bãi ngô gió trời
Kinh Thày êm ả dòng trôi
Nối liền Bát Cổ tuyệt vời địa linh
Sông xưa đằm thắm nghĩa tình
Bến đò mang nặng bóng hình khắc ghi.

                                  VN

Thứ Hai, 20 tháng 6, 2016

VỀ ĐI CÁC ANH

Các anh sao mãi không về?
Biển Đông sóng vỗ bốn bề mênh mông!
Mẹ già đỏ mắt chờ mong,

Bao đêm vợ yếu vẫn chong đèn chờ.
Thương bầy con nhỏ ngây thơ,
Nghe đài, xem báo từng giờ ngóng cha.
Ở đâu? Giữa biển bao la,
Bao người tìm kiếm gần, xa kỹ rồi.
Các anh, xin hãy về thôi!
Hiện ra, xin để mọi người đón anh.
Quê hương đã hết chiến tranh,
Các anh dũng cảm hy sinh cứu người.
Các anh xin hãy về thôi,
Về cùng quê mẹ, đất trời Việt Nam.

                            Nguyễn Đề Kháng
                               19/6/2016

NÔNG DÂN GẶT LÚA

Nắng lên theo máy ra đồng
Chỉ ruộng cho thợ lên trông đầu bờ
Có đàn cò trắng ngẩn ngơ
Mò trên đám ruộng mới vừa gặt đêm
Tiếng máy gặt cứ êm êm
Vài trăm bông một tay liềm quơ gom
Cho vào đập kín trong hòm
Trải rơm trả ruộng, thóc tròn vô bao
Bờ đường mặc kệ thấp cao
Mấy chàng trai trẻ chất vào công nông
Chở về giữa nắng phơi hong
Chờ ngày đem sát thơm nồng vị hương.
                                          VN

Chủ Nhật, 19 tháng 6, 2016

SƠN LA

Ngày xưa ai dám đến Sơn La?
Như một vùng non nước vời xa.
Người ta nghĩ ở hành tinh khác,
Chứ phải đâu cũng nước non nhà.
Sơn La toàn núi đá chập trùng.
Đá chồng lên đá, rộng mênh mông.
Người dân sống dọc ven sông, suối,
Nhờ những vạt nương, ít ruộng đồng.
Đường lên toàn những dốc và đèo,
Lượn vòng quanh vực thẳm treo leo.
Mùa đông xe chạy trong sương trắng.
Đường theo các dãy núi vòng vèo.
Xưa Sơn La rừng núi âm u,
Pháp chọn nơi giam giữ người tù.
Nay nhà tù đã thành lịch sử,
Cây đào Tô Hiệu vẫn nở hoa.
Hà Nội lên thành phố hôm nay,
Đường rộng, xe to chạy nửa ngày.
Thành phố Sơn La trong thung núi,
Như bông hoa giữa rừng miền Tây.
Nhà máy thủy điện lớn Sơn La,
Chặn ngang dòng nước lũ sông Đà.
Tự hào người Việt Nam xây dựng,
Là nguồn điện lớn nhất nước ta.
Nếu bạn về lễ hội hoa ban,
Khi muôn hoa nở thắm núi ngàn.
Nhớ vào vòng xòe hoa say đắm,
Cùng ngả nghiêng bên hũ rượu cần.
Thăm đền thờ vua Lê Thái Tông,
Được xây ở lưng chừng núi Rồng.
Bài thơ thần khắc vào vách đá,
Như vẫn còn vang khắp biên cương.
Vùng Mộc Châu khí hậu mát lành,
Đồi chè xanh với thảo nguyên xanh,
Mận ngọt, sữa tươi, rau quả sạch,
Có rừng thông, hồ nước long lanh.
Về Mộc Châu vui hội chợ tình,
Tiếng khèn Mông réo rắt, thanh bình.
Trong dòng người thật nhiều màu sắc,
Có bao nhiêu trai đẹp, gái xinh.
Trên núi cao, sống dân tộc Mông,
Nhà chênh vênh như tổ đại bàng.
Sống trên đá, chết vùi trong đá,
Những con người mộc mạc, sáng trong.
Cây cà phê mới được đem trồng,
Đã thành vùng nguyên liệu mênh mông.
Giúp bao nhà vượt qua nghèo đói,
Đến vùng xa mà vẫn ngát hương.
Từ Quỳnh Nhai, Sông Mã, Bắc Yên,
Đến Mộc Châu, Mường La, Phù Yên,
Với Yên Châu, Vân Hồ, Sốp Cộp,
Cùng Thuận Châu, Mai Sơn đi lên.
Để hôm nay bạn lên Sơn La,
Bản, làng mái đỏ đẹp như hoa.
Ánh điên sáng bừng trên đỉnh núi,
Đến Sơn La nay có đâu xa!

                             Nguyễn Đề Kháng
                                    19/6/2016

DÁNG TIÊN



Em khỏa thân mình cạnh búp sen
Nõn là khoe sức đẹp thiên nhiên
Áng thơ bay vút lên trời biếc
Ngơ ngẩn lòng ai trước dáng tiên.
                                 VN

Thứ Bảy, 18 tháng 6, 2016

VƯƠN LÊN



Cùng anh sáng sớm thăm vườn
Bên bờ đại thủy hàng dương xanh màu
Hương chi nhãn quả chòm nâu
Ao nuôi cá nối đuôi nhau trắng đàn
Chuồng xây dãy nắng tươi tràn
Nhãn nồng chíu chít bí giàn dây leo
Nhớ xưa trong cảnh túng nghèo
Bữa cơm sắn độn lòng theo ngọn cờ
Chiến trường nam bắc ra vô
Vì dân vì nước đắn đo gắng mình
Gian nan khổ hạnh hy sinh
Quyết tâm xây dựng hòa bình tự do
Làm giàu hạnh phúc ấm no
Vươn lên tự chủ phùc to đời mình..

                               VN

Thứ Sáu, 17 tháng 6, 2016

XEM TRANH ĐÁM CƯỚI CHUỘT

Xưa, đám cưới chuột diễn ra,
Rước dâu, đường phải đi qua quan Mèo.
Quan Mèo mắt mở trong veo,
Thử xem dân chuột dám liều đến đâu?
Chuột đàn đã tính trước, sau,
Cá to khiêng nặng đi đầu biếu quan.
Quan Mèo hớn hở, cười thầm:
Bọn này rõ cả mình ăn món gì!
Phán: Sau nếu có phải đi,
Thôi thì làm cái phong bì…gọn hơn!
Lũ bay vất vả ta thương,
Thôi đừng bày chuyện vác, mang nhọc người.
Đến nay còn có nhiều nơi,
Phong bì, dân phải ngậm cười biếu quan…

                               Nguyễn Đề Kháng 
                                     17/6/2016

NHÀ NÔNG




Tiếng ve gọi phượng đỏ hè
Lúa chiêm chín gọi triền đê nắng vàng
Gặt đồng thiếu nữ giỏi giang
Má thơm ngát khắp xóm làng tẻ hương
Được mùa thóc rẻ khó lường
Bán nhiều để đủ nộp phường khoản thu
Mất chiêm giá đắt tiền bù
Nhà nông gồng gánh bao giờ hết lo
Phú nông giàu đến ngàn đô
Dựng lầu, xây ngõ sân to là cùng
Phải năm hạn lụt trắng đồng
Đói nghèo lại đến gánh gồng đôi vai.
                                    VN

Thứ Năm, 16 tháng 6, 2016

EM GÁI VĂN AN

Ảnh gái quê

Làng quê sớm hạ nắng về
Nhìn người thiếu nữ miền quê ra đồng
Chồng theo việc ở miền đông
Con thơ đi học, nhọc lòng nỗi em

Đợi hoài máy gặt nhà bên
Sợ cơn rông đến lúa thêm rụng rời
Đôi vai nặng gánh đất trời
Mong manh áo vải, à ơi thắm tình. 
                                     VN


Thứ Tư, 15 tháng 6, 2016

DAỌ CHỢ CÂY CẢNH

(Họa nguyện vận bài CÂY CẢNH của Nguyễn Văn Đối)

Ngắm chợ vườn cây cảnh rõ mình
Cây to dáng đẹp thực là xinh
Vươn cao tán rộng chân thon gọn
Lớp lá che thân cắt gọn hình 

Lượn cánh nghiêng vành mê mải ngắm
Chao vòm ngả nón vẫn mơ trình
Mê nhìn mắt ngắm chân chầm chậm
Ước muốn say tình một chữ trinh 

                          HD/13/6/16                    
                                VN
.phụ chép..........CÂY CẢNH
Khen ai khéo tạo ảnh cô mình
Đứng sững bên đường tỏa dáng xinh
Chẳng chút quần che phơi suối ngọc
Không mang mảnh khoác lộ non hình
Lưng trời bóng tỏa anh vui tựa
Giữa hạ vòm che lão ngả trình
Dõi mắt say lòng chân chẳng bước
Âm thầm khẽ chạm thẹn lòng trinh 

                           HN/13/6/16
                       NGUYỄN VĂN ĐỐI

Thứ Ba, 14 tháng 6, 2016

TẶNG NHÀ THƠ

Ảnh của Nhã Nguyễn Văn.Ảnh của Nhã Nguyễn Văn.
"Thao thức" Kim Thư viết tỏ bày
Nỗi lòng nữ sỹ gửi vào đây
Yêu chồng phác họa chân dung nhớ 
Vẹn đức trung trinh nghĩa tháng ngày
Đẹp nhất lòng son lời hẹn ước
Cao vời nghĩa vẹn sáng trời mây
Minh Quang đã khắc vào tâm trí
Vạn chữ hồng soi đẹp sách này.

                              VN

Chủ Nhật, 12 tháng 6, 2016

NỖI BUỒN


Cá chết từ lâu vẫn thấy sầu
Làm sao chửa rõ nó vì đâu
Người xin giúp đỡ không cần thiết
Muốn nói càng lo mối hận sầu
Muôn nhà sợ nhiễm màu hơi độc
Lắm họ kinh nhầm muối nước sâu
Thật giả buồn vui còn lẫn lộn
Mần răng để gỡ được cho nhau.

                      VN

Thứ Bảy, 11 tháng 6, 2016

HOA GIẤY NHỚ AI


Chiều sang nhà bác Lục chơi
Ngắm chùm hoa giấy nắng soi mé tường
Nhớ ngày xưa buổi tựu trường
Nhà xây gạch ngói con đường ao sen
Bao người cùng học tuổi tên
Mái đầu giờ bạc bạn lên ông bà
Ngồi đây kể lại ngày xa
Ai trồng chậu cảnh sắc hoa thắn tình

                                        VN

Thứ Sáu, 10 tháng 6, 2016

TRẺ EM VÀ ÔNG GIÀ

Trẻ em năng lượng dư thừa,
Suốt ngày chạy nhảy, nô đùa vui chơi.
Khi la hét, lúc reo cười, 
Khi bà ru ngủ trong nôi cũng đùa.
Như măng mọc giữa mùa mưa,
Cũng là những chuyện từ xưa giữa đời.
Ông già – là cuối cuộc đời,
Bao nhiêu sức sống hết rồi còn đâu!
Rụng răng, bạc tóc, dài râu,
Lưng còng – dấu hỏi(?) về đâu hỡi trời?
Cứ mong như tượng được ngồi,
Ai chê: Cái lão già lười cũng cam,
Cơm mời còn chẳng muốn ăn,
Sức tàn nên chẳng muốn làm việc chi.
Biết rằng sớm, muộn cũng đi,
Đất tròn quay mãi theo qui luật rồi.
Trẻ em mầm sống của đời,
Ông già cây héo giữa trời cuối đông.

                            Nguyễn Đề Kháng 
                                  10/6/2016

TRẬN ĐẦU ĐẠI THẮNG




Cầu thủ trận đầu đáng ngợi khen
Kiên cường dội pháo vượt cầu môn
Ghi bàn thắng phút gần tan cuộc
Nước Pháp danh lừng tỏa ngát thơm
Nước mắt tràn mi người dũng mãnh
Niềm vui chứa cả nghĩa anh hùng
Euro ngời sức thanh niên trẻ
Mấy chữ gieo vần sáng chiến công.
                           VN

Thứ Năm, 9 tháng 6, 2016

ƯỚC


Bao năm bôn trải nước non
Vẫn thèm ngày được sóng cồn biển khơi
Đảo trường sa ngắm đất trời
Phóng xa tầm mắt xanh tươi một màu
Đại dương xanh đến tận đâu
Để chiều say đắm hát câu đợi chờ
Nắng vàng nhuộm thắm trái cau
Sóng khơi lại để lá trầu ngóng ai
Trăm ngàn con sóng xô hoài
Nhà sàn trụ lại miệt mài canh thâu
Giữ trời giữ biển cho nhau
Hiên ngang tay súng vững câu trung thành
Bắc phương dẫu có giăng thành
Trăm ngàn mưu kế nửa mình nửa ngô
Miệng thì khấn phât nam mô
Nhưng trong bụng chứa một bồ giao găm
Chữ vàng anh vẫn vững tâm
Chủ quyền biển đảo quyết không thể .
                                     VN

Thứ Tư, 8 tháng 6, 2016

BUỔI SÁNG BÊN ĐỀN BÀ SAO SA


Thăm đền buổi sớm nắng vương
Lung linh cành vải giọt sương đọng hoài
Đàn cò nay đã lạc loài
Về phương nào vắng hôm mai cửa đền
Ai qui hoạch dựng xây nền
Trúc Lâm Thiền viện Hoa Sen xứ này
Huyền Thiên Cổ Động còn đây
Dạo quanh dấu cũ tường xây thưở nào
Bao nhà nho với thi hào
Đã ngao du khắp đồi cao đất lành
Phượng Sơn phong cảnh hữu tình
Thông reo chim hót gió lành đưa hương
Bên đền một buổi ngày thường
Nắng hồng vương chút hơi sương hỡi người.

                                       VN

Thứ Ba, 7 tháng 6, 2016

VUI MỘT TÝ

(Họa đảo vận bài Thế Thôi của Trần Phao)
(Ảnh cụ Trần Phao phát biểu khi xin nghỉ chức biên tập nội san Hương Côn Sơn sau 15 năm liện tục phụ trách công việc trong sự lưu luyến của hội thơ Chí Linh )

Ham thơ chẳng thể dễ mà thôi
Xướng họa gieo vần mới nảy chồi
Có bạn vui tình lên thắm mộng

Vui già hiểu nghĩa mận sinh sôi
Vầng trăng chiếu rọi vườn hoa nở
Ánh nhật khoe vàng cánh bướm rơi
Tiếng hát say lòng như trẻ lại
Làm cho rộn rã thế mong rồi
.
                              VN
Phụ chép Thế Thôi
Quy luât xưa nay vẫn thế thế Thôi
Cũ cần thay đổi, mới sinh sôi
Hoa tàn để nhụy mau ra quả
Tre cỗi cho măng chóng nảy chồi
Sức trẻ ngời ngời trăng mới mọc
Tuổi già nhàn nhạt ánh chiều rơi
Trò vui tham dự khi tan cuộc
Bè bạn vỗ tay thế đủ rồi.

                     Trần Phao

Chủ Nhật, 5 tháng 6, 2016

RIÊU CUA

Thơ vui đầu tuần 

Đang trưa nắng đỏ đi mò cua 
Xách giỏ bờ quanh cứ tưởng đùa 
Ruộng nước râm ran như chảo nóng 
Thành mương nhẵn bóng mấy hang xua 
Trên đồng quạnh quẽ không người dạo
Giữa đám gò cao tiếng gió lùa 
Đánh bao thò tay vào móc lỗ 
Đầy xâu tối đến bữa riêu chua 

                          HD/5/6/16

Thứ Sáu, 3 tháng 6, 2016

QUA ĐẬP BẾN TẮM


Lâu rồi lại đến Hoàng Hoa
Bóng soi đập nước chói lòa trời mây
Doanh trại hàng quán đó đây
Đồi chè rừng dẻ chim bầy sẻ trâu
Hội trường cán bộ đi đâu
Để dân tìm hỏi vấn nhau đủ điều
Nhớ xưa Hố Xếu Cánh Diều
Mật ong thơm ngọt nắng chiều vàng mơ
Hố Giải một buổi ban trưa
Bữa cơm đãi khách say sưa cả làng
Điệu hò câu hát vang vang
Bảy dân tộc khối kết đoàn vững tâm
Thanh Mai Đá Bạc bao lần
Thương người mẹ đã tảo tần sớm khuya
Đồng Châu chân núi đèo nhe
Hỏi anh bộ đội miền quê trồng gừng
Bây giờ mười mấy năm chừng
Cây na đã lớn thành rừng hay chưa?
Thanh long ruột đỏ hoa mơ
Nhãn lồng vải ngọt chín vừa bội thu
Bao gương lao động cần cù
Xây quê giàu đẹp, dựng khu thanh bình.

                                 VN

Thứ Năm, 2 tháng 6, 2016

QUA MIỀN QUAN HỌ


Chị Hai mang theo nón quai thao
Ướm hỏi lòng ai có gửi chao
Sóng nước con thuyền say tiếng hát
Dòng sông nhịp đảy thắm câu chào
Bên đình ngả nón trông đình ấy
Đến ngõ khăn hồng lại ước ao
Mãi mãi tình mình theo lượn gió
Ngàn năm vẫn nhớ nón quai thao.

                          VN

Thứ Tư, 1 tháng 6, 2016

THĂM BẠN

(Tặng anh Đỗ Đắc Điềm)

Sườn Voi cuốc sới trồng vườn
Bảy trăm cây nhãn đơm hương kết thành
Bảy trăm nữa khóm đào xanh
Ba trăm cam bưởi quýt chanh thắm hồng
Bí bầu dưa đã ra bông
Khoai sọ chầng lớn to vồng mừng anh.

                                  VN