Thứ Ba, 31 tháng 5, 2016

ĐÊM TRĂNG



(Họa nguyên vần Bài Trăng Tàn của Nguyễn Văn  Đối)
Mong ngày mãi được ở bên em 
Để ngắm trăng soi rọi bậc thềm 
Hát điệu mỳ son lời vọng cổ
Ca bài đố lá giọng miền êm 
Vườn thơm sắc vẻ hương loài nhụy 
Trảng cỏ ngàn muôn lá thả mềm 
Mái tóc vờn bay trong ánh ngọc 
Anh thao thức nhớ vạn ngàn đêm 

                       VN HD/18/5/16
Phụ Chép ............TRĂNG TÀN 
XƯỚNG
Cứ ngỡ anh về cặp bến em 
Ngờ đâu giọt nắng tắt bên thềm 
Cây đàn thiếp gảy cung sầu biệt 
Nốt nhạc ai làm nghĩa chẳng êm 
Lối cũ buồn vương mầu cỏ úa 
Vườn xưa héo lụi xám tim mềm 
Thương người trách phận tình đong đếm 
Dấu ấn trong đời một góc đêm 

                  HN/18/5/16
                NGUYỄN VĂN ĐỐI

Thứ Hai, 30 tháng 5, 2016

ƯỚC


Mình em lặng ngắm lúa làm đòng
Tháng đơi ngày chờ thỏa ước mong
Hạt mẩy bông dài màu sáng đẹp
Bội thu thắng lợi cả khu mừng.

                     VN

Chủ Nhật, 29 tháng 5, 2016

ĐÓN...


Đám trẻ mừng reo nước máng trôi
Đùa vui nhảy nhót ngắm mây trời
Mưa rơi lúa tốt ngươi no ấm
Hạnh phúc nào hơn những nụ cười.

                       VN

TRƯA HÈ


Lắc rắc mưa rơi gõ mái tôn
Bầu trời trắng đục rải mây vờn
Đồng chiêm lúa trỗ đang vào sữa
Tiếng trẻ trưa hè hát véo von
                        VN

Thứ Sáu, 27 tháng 5, 2016

HỘI MỘC CHÂU

Sáng sớm sương giăng trắng núi đồi
Em đi hái quả nắng ngàn vui
Màu xanh trải khắp miền cao Mộc
Thong thả đàn bò gặm cỏ tươi

Bát ngát nương chè đang tỏa ngọn
Bên đường thị trấn mận bao la
Bạt ngàn quả chín chùm hồng tím
Thiếu nữ bồng con đứng trước nhà

Lữ khách du hồn trong tĩnh lặng
Hoa thơm trái ngọt tiếng chào mời
Thiên nhiên sản vật miền kỳ thú
Chim hót vang rừng, suối nước phơi
Giữa hạ hương tình bao gợi nhớ
Ngàn hoa lượn gió của Sơn La
Mộc Châu mận hậu vui ngày hội
Trái ngọt nhờ ai vị đậm đà.
                        VN

Thứ Năm, 26 tháng 5, 2016

PHỐ VÀ MƯA

Thủ đô qua mấy trận mưa,
Nhìn đường là phố lại vừa là sông.
Ngán nhìn biển nước mênh mông,

Muốn đi tìm mãi mà không có đò.
Việc này ai liệu, ai lo?
Dự án thoát nước bao giờ thì xong?

                Nguyễn Đ
ề Kháng                          
                             27/5/2016

BÁC THÍCH CAPE

Cứ nghĩ Bác đùa ngờ đâu thật
Càpe phố cổ Bác nhâm nhi
Bốn mốt năm rồi xa hòn ngọc
Bây giờ phố cổ lại hình ghi
Niềm vui bất chợt len đường đến
Ngắm ngài tổng thống của Hoa Kỳ
Thoáng nhớ ngày xưa bên hè phố
Lố nhố rằn ri tiếng quát... xi
Cuộc thế đổi thay xoay vần điệu
Thủy quân lục chiến dọa quyét càn
Thịt hầm gạo sấy ăn chân núi
Đại bác pháo bây...cản bước chân
Giữa chốn đô thành toàn Việt Cộng
Cape khói cuộn măt mơ màng
Thuộc làu kinh sử lời vua lý
Mã tốc Đời lưu phải cúi hàng.
                     
VN

Thứ Hai, 23 tháng 5, 2016

TRÊN ĐỒNG


Rực rỡ màu xanh trải mướt đồng
Bình minh vẫy gọi nắng tươi trong
Vươn cao ngọn lúa đòng đơm hạt
Ủ thấp mần hoa gợi chút lòng
Mấy tháng chăm nom bao vất vả
Muôn ngày cấy bón thỏa tình mong
Ơn người vất vả lo thời vụ
Nhặt cỏ trừ sâu giữa cánh đồng

                                VN

NGÀY HỘI

Vui ngày hội của non sông,
Tung bay cờ đỏ sao vàng khắp nơi.
Băng rôn, khẩu hiệu rợp trời,
Người đi bầu cử vui cười, hân hoan.
Từ ngày cách mạng gian nan,
     Trải qua kháng chiến chín năm anh hùng.
Đến ngày thắng Mỹ lẫy lừng,
Làm nên ngày hội tưng bừng hôm nay.
Người cầm lá phiếu trên tay,
Bầu ai xứng đáng cho ngày tương lai.
Có tâm, có đức, có tài,
Vì dân, vì nước hai vai nghĩa tình.
Không màng danh lợi cho mình,
Quyết tâm phấn đấu hy sinh suốt đời.
Tương lai đất nước sáng ngời,
Làm sao chọn được những người có tâm?
                                                                         Nguyễn Đề Kháng 

                                                                                    23/5/2016

LẠ SAO CHUYỆN ĂN PHỞ


Một bữa bình dân nom thấy thương 
Gần lên chẳng ngó ở bên đường
Quan mình mỗi sáng đều sum họp 
Luận chuyện ngày qua đã xếp lương 
Hỷ hả bao người cười lệ đẫm 
Trông xem mọi lẽ cũng bình thường 
Thôi thì gắng gượng Ô Ma nhỉ 
Một bữa dân tình rõ... tấm gương./.
                                   VN

Trảng cỏ Bàu Lạch

 Trảng cỏ Bàu Lạch được bao bọc bởi một khu rừng nguyên sinh và những hồ nước rộng, màu xanh ngút ngàn của cỏ của rừng và sự trong xanh của hồ nước cùng với không khí trong lành, tạo nên một nét đặc trưng riêng cho Bàu Lạch.

Trảng cỏ Bàu Lạch (Bình Phước)

Trảng cỏ Bàu Lạch nằm ở xã Đồng Nai, huyện Bù Đăng, tỉnh Bình Phước, cách thành phố Hồ Chí Minh khoảng 160km. Đường vào Trảng cỏ Bàu Lạch du khách cảm nhận được khí trời mát dịu do sự thay đổi đột ngột từ đèo dốc sang bằng phẳng và cuối cùng hiện ra trước mắt du khách là một không gian bằng phẳng, rất độc đáo. Giữa bạt ngàn núi, rừng xuất hiện những trảng cỏ và hồ nước kết nối nhau thành một thảo nguyên rộng chừng 500 ha với 20 trảng cỏ lớn nhỏ khác nhau. Có trảng rộng chỉ 5-10ha nhưng trảng rộng nhất, đẹp nhất có diện tích gần 140ha gọi là trảng lớn nằm giữa một vùng đồi núi xen giữa những cánh rừng bao la với nhiều cây cổ thụ in nghiêng soi bóng trên mặt hồ, trong các hồ này có nhiều loài cá nước ngọt sinh sống. Đi dọc trảng cỏ thỉnh thoảng du khách có thể nghe thấy những thác nước nhỏ với tiếng nước chảy róc rách, tiếng chim hót ríu rít, tiếng vượn hú,… nghe được âm thanh của núi rừng, phải mất cả ngày mới khám phá hết được trảng cỏ.
Bàu Lạch vào đầu mùa khô cỏ chuyển thành màu vàng úa, nhiều loài hoa dại khoe sắc tím, vàng… Cuối mùa khô cả trảng cỏ chuyển sang màu vàng rực nhưng chỉ một cơn mưa đầu mùa là màu xanh mướt như ngọc lại trỗi dậy. Bàu Lạch là một trảng cỏ tự nhiên được bao bọc bởi một khu rừng nguyên sinh, gần các trảng cỏ là các làng của đồng bào M’nông, S’tiêng và Châu Mạ,… rất thích hợp cho du khách ghé thăm và tìm hiểu các lễ hội truyền thống, thưởng thức các món ăn truyền thống cơm lam với thịt nướng, uống rượu cần và nhiều món đặc sản khác của người bản địa.
Đến với Bàu Lạch du khách không thể bỏ qua các thác nước, nơi đây có rất nhiều thác tự nhiên như: thác Đứng, thác Pan toong, thác Bù Xa… độc đáo nhất là thác Voi mà đồng bào dân tộc có tên gọi khác là Nokrop. Thác Voi có chiều cao khoảng 15m và chiều rộng 8m, theo các già làng kể lại; rằng ngày xưa, đây là nơi quần tụ của muông thú, nhất là những đàn Voi rừng kéo về để tắm mát và uống nước trên mặt hồ nơi đỉnh thác. Các con voi đầu đàn thường tranh giành lãnh thổ nên diễn ra những trận chiến từ ngày này qua ngày khác. Những con thua trận kiệt sức rơi từ đỉnh thác xuống và chết, lâu dần thành những ngọn đồi nhỏ ở bên kia thác nên thác có tên là Thác Voi.
VN Sưu Tầm

CÔNG NHÂN DÀU KHÍ PHẢN HỒI BÀI THƠ CỦA CÔ GIÁO

Trong mấy ngày gần đây, cư dân mạng chia sẻ bài thơ “Đất nước mình ngộ quá phải không anh?” được cho là của cô giáo Trần Thị Lam, giáo viên chuyên văn Trường THPT Chuyên Hà Tĩnh. Bài thơ đã rất nhanh chóng được hàng loạt các nghệ sĩ chuyên và không chuyên phổ nhạc với nhiều đồng cảm. 
Bài viết của cô giáo rất đúng, nó mô tả những cảm xúc đúng lúc và nhiều người chúng ta đã bị cuốn theo cảm xúc của bài thơ này. Nhưng, hãy bình tâm xem hình ảnh dưới đây là một bài test về khả năng bình tĩnh của lính đặc công khi thực hiện nhiệm vụ. Phản ứng mạnh hoặc quá sợ hãi đồng nghĩa với việc tự mình đã làm ảnh hưởng tới tính mạng của đồng đội trong chiến đấu. Thế đấy, khi bình tĩnh nhìn lại thì ta còn nhận thấy còn có những điều cao cả thầm lặng.

Khả năng bình tĩnh của lính đặc công khi thực hiện nhiệm vụ
Phản hồi lại bài thơ của cô giáo, một công nhân ngành dầu khí viết:
ĐẤT NƯỚC MÌNH KHÔNG NGỘ QUÁ ĐÂU EM !
Em hỏi câu gì mà ngộ quá em ơi
Học lớp mấy rồi mà bảo dân tộc mình chưa lớn
Từ buổi hồng hoang đang còn bú mớm
Đã vươn mình đứng dậy viết hùng ca
Em hỏi câu gì mà lạ quá em ơi
Bốn ngàn năm ông cha mình vất vả
Biết nắm tay nhau kẻ thù nào cũng thắng
Em hỏi câu gì mà buồn quá em ơi
“Biển bạc, rừng xanh, cánh đồng lúa biếc,
Rừng đã hết và Biển thì đang chết…”
Em đã làm gì cho rừng biển đẹp thêm
Ở ngoài kia người lính thức thâu đêm
Canh biển bạc, rừng xanh và cánh đồng lúa biếc
Canh giấc ngủ em thơ để biển kia không chết
Nào có ai nói đâu chữ “kêu đòi”
Hãy mở lòng ra đừng quanh quẩn hẹp hòi
Hãy xắn tay lên sẻ chia cùng đất nước
Đừng viết lời buồn gửi “người sau người trước”
Đừng hỏi những điều “Tổ Quốc phải cho ta”
Đất nước mình qua bao cuộc trường chinh
Cha “sẻ dọc Trường sơn” mình còn đầy thương tích
Mỗi tấc đất quê mình chịu ngàn cơn đạn địch
Mẹ vẫn gập gầy hàn gắn những hố bom
Di sản mai ngày ta để lại cháu con
Là lịch sử oai hùng bốn ngàn năm giữ nước
Là bản tình ca bốn ngàn năm dựng xây Tổ quốc
Là Anh và Em đang viết tiếp những công trình
Đừng vội hỏi lợi quyền đâu, ai mang đến cho mình
Mỗi cuộc sinh thành đều phải qua thai nghén
Mang nặng đẻ đau và phải chờ đến hẹn
Gánh nợ nần chúng ta tìm cách trả
Đứng trước năm châu ta cứ ngẩng cao đầu
Cứ hãnh diện bắt tay cùng bạn bè thế giới
Cho anh và em cùng con cháu mai sau
slide-haiquan2
Đừng hỏi những điều “Tổ Quốc phải cho ta”

Chủ Nhật, 22 tháng 5, 2016

MỐI TÌNH TRÊN BIỂN

(Họa)

Bao la vịnh biếc nước xanh màu
Đá dựng đôi hòn đứng cạnh nhau
Bão táp xô ghềnh ngày mấy bận
Phong ba đẩy nhịp tháng vò đâu
Yêu thương đã trải ngàn sương gió
Nghĩa thắm nồng nàn vạn mến nhau
Có lẽ say tình như thế vậy
Muôn đời giữa biển đá bên nhau./.
                        VN

Thứ Bảy, 21 tháng 5, 2016

BÃO


Dòng sông lấp lánh nắng truyền nay
Sóng gợn khoe trên mặt nước dày 

Cá quẫy trong lồng như muốn xổng
Mây trời lấp ló tưởng hôn day
Ngô xanh trải dọc ven bờ bãi
Cát trắng bên cồn tàu hút say
Nỡ dứt tình si vì lợi nhỏ
Khơi lòng đất lỡ vỡ đê... hay./.

                      VN

Thứ Sáu, 20 tháng 5, 2016

HỒ BA BỂ

Ai về Bắc Kạn xa xôi,
Thăm hồ Ba Bể giữa trời long lanh.
Giữa vùng núi đá xây thành,

Rừng cây cổ thụ vây quanh điệp trùng.
Mênh mông nước biếc xanh trong,
Hồ như treo ở lưng chừng núi cao.
Thác Đầu Đẳng đổ ào ào,
Người ưa mạo hiểm thích vào đây bơi.
Ao Tiên soi bóng mây trời,
Nước gương trong tự ngàn đời vẫn trong.
Trèo lên núi ngắm Động Puông,
Cảnh tình sao đẹp lạ thường như mơ.
Mặt hồ những sớm sương mờ,
Con thuyền trôi giữa đôi bờ mênh mông.
Giữa làn sương khói mơ màng,
Người trèo thuyền đẹp như nàng tiên xưa.
Áo chàm xanh cả bốn mùa,
Vui câu si, lượn đón, đưa bao người.
Mùa xuân hoa nở thắm tươi,
Sắc xanh nhuộm cả đất trời mênh mông.
Tháng giêng vui hội lồng tồng,
Gieo niềm hy vọng cấy, trồng ấm no.
Ai về Bắc Kạn thăm hồ,
Cảnh tiên như thực, như mơ giữa đời.
Giữa vùng rừng núi xa xôi,
Hồ Ba Bể đứng giữa trời long lanh.
Mênh mông nước biếc rừng xanh.
Đã thành di sản lừng danh nước mình.

                          Nguyễn Đề Kháng 
                              21/5/2016

MÃI NHỚ

 
Làm sao anh có thể quên
Ngày đến Hải Phòng tìm tiên
Đi mua giống u mười bảy
Loại cho năng xuất nhất miền
Cũng nhờ dân tình thấu hiểu
Chỉ đường mai mối giúp cho
Nông trường Thành Tô nhiệt huyết
Xã viên Yên Lãng hẹn hò
Dân quân sợ người buôn lâu
Tìm hỏi giấy tờ ở đâu
Chi Nhung anh Lan đều sợ
Mình ta kiên quyết công đầu
Bốn nhăm năm tuần trăng mật
Vẫn đậm sắc hương ngát màu
Trên đồng khắp vùng đều có
Giống u mười bảy xanh cao
                         
VN

Thứ Năm, 19 tháng 5, 2016

HOA MẪU ĐƠN


Buổi sớm hoa mẫu đơn
Mọc trong vườn núi biếc
Đi qua thoảng mùi thơm
Thấy trong lòng xao xuyến
Những nụ hoa tinh khôi
Lung linh và huyền ảo
Nhỏ li ti màu sắc
Đẹp muôn ngàn vì sao
Anh ngây tình đứng ngắm
Thấy trong lòng ước ao
Lá xanh còn bao bọc
Nơi khuê các mời chào
Em loài hoa giản dị
Thân thương biết nhường nào
Tháng năm ngày mưa nắng
Vẫn dâng đời thanh cao
Em loài hoa gợi nhớ
Đạo hiếu tình thiết tha
Muôn người đều phải có
Nếu không sẽ như là...
Giữa núi đồi sỏi đá
Vẫn tươi xanh mặn mà
Gặp nhau đây ngây ngất
Một tâm hồn thiết tha.
                                 VN

VÀO THĂM NHÀ BÁC


Đoàn người nhẹ gót cạnh bờ ao
Lặng lẽ vào nhà Bác thưở nào
Mái rạ đơn sơ che nắng dãi
Tường gianh mộc mạc đỡ mưa vào
Cây xanh xếp thẳng hàng ngay ngắn
Quả ngọt treo cành thỏa ước ao
Bốn biển năm châu đều ngưỡng mộ
Ngôi nhà đất Việt mấy tầm cao.

                                   VN

Thứ Ba, 17 tháng 5, 2016

TRĂNG VỀ TRÊN PHÓ NÚI


Núi Phượng đêm nay trăng sáng soi
Anh ngồi ngắm cảnh giữa lưng đồi
Ven hồ gió thoảng lời ai gọi
Tha thiết dịu dàng của lứa đôi

Phố núi êm đềm trong tĩnh lặng
Trăng vằng vặc tỏa ánh lung linh
Rừng cây khẽ động rơi chiếc lá
Lách tách đôi chim gọi bạn tình

Ánh điện từng nhà le lói dọi
Không làm nhạt nhẽo ánh trăng soi
Anh mơ lại một thời trai trẻ
Kỷ niệm bên lòng nhớ khôn nguôi

Ai rắc ánh trăng lên phố núi
Cho anh nhớ lại tuổi đôi mươi
Bên hồ sinh thái đầy mơ mộng
Lấp lánh màu trăng đẹp tuyệt vời.

                                    VN

Thứ Hai, 16 tháng 5, 2016

HỌP MẶT

(Kỷ niệm ngày 19 /5 thành lập binh đoàn Trường Sơn)

Họp mặt mừng vui giấc mộng thành
Trường sơn gặp lại ước mơ xanh
Vượt đường số chín ngàn cây số
Kết lại xuân tình Bắc trung Nam

Đẹp lắm Trường Sơn thác dốc mây
Giao Liên, Vận Tải tới nơnày
Con đường vạn nẻo theo chân bác
Mỹ cút, ngụy nhào khắp đó đây

Đại thắng cở hồng dinh độc lập
Dương Minh tổng thông giặc đầu hàng
Tưng bừng chiến sỹ ta ca hát 
Tiếng hát bay vòng khắp núi sông

Năm tám năm rồi ta vẫn nhớ
Ngày vui long trọng ánh sao cờ
Đoàn quân tiến bước trên đường ấy
Thắng lợi huy hoàng vẹn ước mơ.
                            VN

TỰ SỰ

Kết quả hình ảnh cho TỰ SỰ
Bao lần mình tự hỏi mình,
Thực xem ta có hữu hình hay không?
Tháng ngày cứ sống long đong,

Giữa dòng nước xiết đục, trong cuộc đời.
Xót thương kiếp sống làm người,
Lang thang góc biển, chân trời mãi chăng?
Đời người sống được bao năm?
Đến khi chân chậm, răng long còn gì!
Nặng lòng với những nghĩ suy,
Biết đâu mà chọn hướng đi giữa đời?
Nuốt cay, ngậm đắng cũng cười,
Cam theo số phận đành thôi hỡi người!

                             Nguyễn Đề Kháng 
                                         10/1983

Chủ Nhật, 15 tháng 5, 2016

THĂM ĐỀN THÀY GIÁO CHU VĂN AN


Cùng em leo đỉnh Phượng Hoàng
Rừng thông hòa nhạc ca vang hữu tình
Đền thờ thày giáo Chu Sinh
Điện Lưu Quang ánh lung linh sắc ngời
Chuyện xưa non nước bồi hồi
Người dâng sớ biểu chém loài gian manh
Vua không nghe ẩn rừng xanh
Mở trường dạy học lưu danh muôn đời
Suối ca chim hót dâng người
Đôi ta thả bước giữa đồi Phượng Sơn

                       VN

Thứ Bảy, 14 tháng 5, 2016

NGẮM CẢNH TRÊN ĐƯỜNG

Con đường mười bốn xuyên rừng
Xanh niềm hy vọng, đã từng mộng mơ
Bao lần trưa nắng Bù Đăng
Đức Phong thị trấn dừng chân ngắm nhìn
Bạt ngàn rừng rậm nguyên sinh
Thảo nguyên trảng cỏ thắm tình ngàn mây
Hoa rừng thơm ngát mê say
Mái, sim, cỏ chỉ... chim bầy hót vang
Bao nhiêu ước muốn nắng vàng
Trải trên quốc lộ mênh mang núi rừng.
                                          VN

GẠO TÁM THƠM


Gạo tám cơm thơm tỏa ngạt ngào
khắp nhà thoang thoàng vị hương hoa
Nhẹ nhàng âu yếm bao thân thiết
Đắm thắm yêu thương thật đậm đà
Tình túy nàng thơm tự Điện Biên
Sinh sôi phát triển đến khắp vùng cao
Cho từng hạt gạo ngon danh lạ
Thực khách đường xa bớt nhọc nhằn
Hải hậu tuy cùng hình dáng ấy
Vươn cao tám cổ ngỗng dài hơi
Mang đi xuất ngoại muôn châu lục
Hạnh phúc tạo lên rạng đất trời
Gạo Tám trong lành của Việt Nam
Dâng cho vạn nẻo khắp nhân gian
Yêu thương ấm áp ngày sum họp
Thưởng thức hương ngon vị đậm ngàn.
                                   VN

Thứ Sáu, 13 tháng 5, 2016

THĂM EM BÊN CẦU AN CƯ

Anh về bên cầu An Cư
Trên đường số bốn, nắng vừa bình minh
Gặp em gái tuổi học sinh
Áo dài trắng muốt in hình hoa mai

Đôi nàn mái tóc buông dài
Nụ cười vẫy gọi tương lai rạng ngời
Con thuyền lướt nhẹ sông trôi
Đến cồn Ngũ Hiệp bưởi roi mặn nông

Sầu riêng em gánh em gồng
Rặng xoài nhuộm tím hoàng hôn đợi chờ
Vẳng nghe tiếng hát câu hò
Giữa cồn ai đợi ai chờ ai đây

Ngũ Hiệp xanh thắm rừng cây
Bầy chim tung cánh đó đây bầu trời
Trường xưa hè đã đến rổi
Học trò áo trắng rạng ngời niềm tin

Cỏ xanh thẫm bãi em tìm
Ước mơ hy vọng con tim học trò
An cư vãy gọi anh về
Cùng em thăm lại cồn mê thưở nào...!!!
VN

Thứ Tư, 11 tháng 5, 2016

MỘT KHOẢNG TRỜI ĐẸP

Kết quả hình ảnh cho đường đến lớp
Trở lai ngày xưa thưở đến trường
Bồng bềnh quyển vở mấy yêu thương
Thày trò học hỏi điều thân ái
Kỷ niệm dâng trào đậm sắc hương

Mái lứa nhà cao dựng mé đồi
Đào hào tránh trú đạn bom rơi
Mũ rơm đến lớp quàng lưng trẻ
Lấp lánh mùa vui đẹp nắng trời

Thày Hải mang tình của núi sông
Về đây tao lớp với xây trường
Trung văn khó viết lên thành ngữ
Luyện tập từng bài khóa gió sương

Cả lớp trăng tròn tuổi học sinh
Thời gian đỏ rực phượng hoa hình
t nghiên xếp lại tiền phương gọi
Lệnh tổng động viên phải gắng mình

Quá nửa thanh niên rời sách vở
Lên đường nhập ngũ súng bồng thơ
Đồi Thông bán nguyệt hồ im ắng
Lúa vẫn phơi màu thắm ước mơ

Các bạn Phòng, Niên, Đường ...nhớ lắm
Đem thân vàng hiến tặng giang sơn
Bao hiền tài đá vì dân vì nước
Tuổi học trò yêu quí gì hơn...

Nhớ thưở bấy giờ tràn ước vọng
Năm mươi năm một chặng đường dài
Khăn quàng đỏ thắm ngày xưa đó
Đã nhuốm phơ phơ trắng tóc ai

Mái lứa trường xưa giờ ánh đỏ
Đông vui rộn rã chốn thành đô
Đàn em phấn khởi trong to đẹp
Nuôi lớn cho mình một cuốn thơ

Kỷ niêm ngày xưa đẹp nắng hồng
Muôn năm sáng lạn vạn tâm hồn
Dâng đời sắc thắm loài hoa đẹp
Tổ quốc hòa bình thịnh vượng hơn.

                                      VN