Bao lần mình tự hỏi mình,
Thực xem ta có hữu hình hay không?
Tháng ngày cứ sống long đong,
Giữa dòng nước xiết đục, trong cuộc đời.
Xót thương kiếp sống làm người,
Lang thang góc biển, chân trời mãi chăng?
Đời người sống được bao năm?
Đến khi chân chậm, răng long còn gì!
Nặng lòng với những nghĩ suy,
Biết đâu mà chọn hướng đi giữa đời?
Nuốt cay, ngậm đắng cũng cười,
Cam theo số phận đành thôi hỡi người!
Nguyễn Đề Kháng
Thực xem ta có hữu hình hay không?
Tháng ngày cứ sống long đong,
Giữa dòng nước xiết đục, trong cuộc đời.
Xót thương kiếp sống làm người,
Lang thang góc biển, chân trời mãi chăng?
Đời người sống được bao năm?
Đến khi chân chậm, răng long còn gì!
Nặng lòng với những nghĩ suy,
Biết đâu mà chọn hướng đi giữa đời?
Nuốt cay, ngậm đắng cũng cười,
Cam theo số phận đành thôi hỡi người!
Nguyễn Đề Kháng
10/1983
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét