Những
ngày Cai Lậy mộng mơ
Trăng
treo đáy sóng thuyền thơ bồng bềnh
Cầu
mây ai bắc ngang kênh
Để
thành độc mộc nặng tình ngẩn ngơ
Éo
le thay một thân dừa
Ngang
sông gió nổi sóng xô mũ chìm
Biết
đâu mà lặn mà tìm
Cũng
đành thôi bỏ mặc im đáy lòng
Hè
sang rực rỡ nắng hồng
Tiếc
sao chiếc mũ rơi dòng kênh xanh
Năm
đi tháng lại một mình
Nhớ
thương chiếc mũ rẽ tình nước mây
Kháy
khao con nước vơi đầy
Để
mang sầu nhớ tỉnh say lòng người
Gió
mưa cùng thế mà thôi
Mang
thân độc mộc giữa trời quê hương
Qua
muôn bão táp can trường
Chiếc
cầu độc mộc yêu thương dạt dào
Ngàn
năm chói sáng ánh hào
Hoàn
thành sứ mênh gửi trao ân tình.
VN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét