(KỶ NIỆM BỐN MƯƠI NĂM NGÀY GIẢI PHÓNG MIỀN NAM THỐNG NHẤT TỔ QUỐC)
VĂN LO VẬN NƯỚC, VĂN THÀNH VÕ
VÕ THẤU LÒNG DÂN, VÕ HÓA VĂN
“ Đất Quảng sinh văn – văn ý Đảng
– Trời Nam hóa võ – võ lòng dân”
Tôi chưa đủ tầm viết về đại tướng
Của lòng dân yêu chuộng hòa bình
Cuộc đời lớn đánh đông dẹp bắc
Đem yên vui cho dân tộc quang vinh
Đến bây giờ chúng tôi mới biết
“Những năm 90 của thế kỷ hai mươi
Nhà Đại tướng – anh Văn thường mất điện
Ghế
bàn phòng khách ngổn ngang như vừa qua trận đánh
Ngả
nghiêng theo bão gió ngoài đời”
Đại
tướng như anh còn thiếu thốn đủ điều
Bữa ăn chỉ cá kho, quả cà, rau muống
Nhân cách lớn với tình yêu rộng lượng
Chịu kham khổ như dân không ai nghĩ sang hèn"(1)
Vẫn
phải đun than cùng với bao người
"Thánh
Gióng về trời. Thánh Giáp về quê
Vì
Dân Nước Người trở thành Bất Tử
…
Nghe trái đất
rùng mình thương nhớ
Hướng về
Người lấp lánh giữa trời sao…”(1)
“Vẫn biết Người đi như thế rất thanh cao
Sau siêu thoát, Người
đã thành Đức Phật!”(2)
“Một lần nữa, thêm một lần ta hiểu
Người mãi mãi là Đại
Tướng Của Lòng Dân.”(3)
“Quảng Bình ơi, đâu chỉ là bão lũ
Tin sét ngang trời Người đã ra đi….
Đau mất Bác hơn
ngàn lần bão quét
Xin kính cẩn vĩnh
biệt Người – Đại tướng của lòng dân!”(4)
“Người
là Văn, là Võ – Đức hy sinh
“Như
núi lửa phủ đầy tuyết trắng”
Cả
thế giới dõi theo, hàng triệu người đứng lặng
Khi
nghe tin Đại tướng qua đời…”(5)
“Chúc đại
tướng được trở về cõi Phật
Để đêm ngày
ngồi gõ mõ cầu kinh
Nhằm hoá giải
những mảnh đời oan trái
Trọn trăm
năm nhẫn nhịn chịu hi sinh!
Sớm ăn
chay, ngồi thiền và niệm Phật
Đàn dương cầm
gửi gắm nỗi đau đời”(6)
Ôi
tầm cao vĩ đại của người
Trong
sáng pha lê sáng rạng ngời
Chữ
nhẫn trong ông luôn chủ đạo
Vì
dân vì nước thật cao vời.
VN
(1) THƠ MAI HỒNG NIÊN
(2) Thơ Nguyễn Trọng
Tạo
((3) thơ NGUYỄN MINH
KHIÊM
(4)Thơ Nguyệt
Vũ
(5 )Thơ Đặng
Quốc Vinh
(6) Thơ ĐẶNG HUY VĂN