
Nẻo vắng đêm khuya có một mình
Lòng buồn dãi tỏ nét đoan trinh
Hằng nga sáng mãi trời Nam Việt
Thỏ ngọc u sầu xứ Bắc Kinh
Dẫu có bao lần leo lẻo miệng*
Không bằng một phút sống phân minh
Lòng ta vốn dĩ đầy nhân ái
Mộng nguyệt nhìn mây thấy nặng tình.
VN
*Trung Nam Hải với sách trắng về biển đông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét