Thứ Hai, 19 tháng 9, 2016

ĐỪNG CHUI LỦI NỮA...


Người bán khoai cho họ Trịnh đây
Dù nghèo phận mỏng đức cao dày
Còn hơn lũ chuột chuyên chui rúc
Khắp chốn mùi hôi bốc đọa đầy
Dẫu ở nơi đâu chuyên găm nhấm
Lòng dân vẫn muốn sẽ băm vằm
Cái thây họ Trịnh ra trăm mảnh
Bỏ xuống cho ngao xé vạn phần
Bạc lắm tiền nhiều ở bất nhân
Nay sang tận xứ sống lưu vong
Thì như rác rưởi sao bằng chị
Chỉ bán khoai môn kiếm chút đồng
Bảo Trịnh mấy lời cho phải đạo
Mau khai cánh hẩu đợi khoan dung
Đừng chui lủi mãi thêm to tội
Nhớ chị mân khoai sáng đẹp cùng
                                     VN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét