Muôn lần chẳng ngại giữa đồi sương
Cuốc rãy trồng cây vượt dốc đường
Đất sỏi khô cằn chai mảng núi
Trời ngàn rát bỏng ngỡ triền dương
Mồ hôi lã chã đầm lưng nhợt
Nước vã theo dòng nhạt phấn hường
Mấy chị à ơi lời ghẹo mới
Xanh lùm vẫy gọi tiếng đùa vương.
15.3.20
Văn Nhã
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét