Hỡi nắng hồng chớ vội
Khuất sau rặng núi non
Để minh ai giữa gió
Reo kẽ lá khô mòn
Con khuyên líu lô gọi
Lời ví von thật dài
Ánh mặt trời chói lọi
Xóa màn đêm hửng mai
Nuôi tâm hồn khát vọng
Dẫu tiếng thơ gợi buồn
Vẫn ấm lòng đợi ngóng
Say mê ở ngọn nguồn
Nóng nực trong hiu quạnh
Anh thả hồn áng thơ
Hy vọng màu xanh nhánh
Ru mình giữa giấc mơ.
31-5-20
Văn Nhã
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét