Thứ Sáu, 2 tháng 7, 2021

GỌI!...




Gọi rồi sao chẳng nói anh
Cho em đợi mãi để thành héo hon
Lạnh lùng cái giá mùa đông
Hoang vu cả chốn khuê phòng hồn teo

Mắt buồn nhạc chả thấy reo
Điện thoại ngơ ngác gác treo trên đầu
Gieo mình xuống phản canh thâu
Nhấm từng giọt tủi cho nhàu dạ em

Chờ đâu giấc mộng thôn trang
Tình ai mang lại rẻ rang giữa lòng
Hẹn thề thôi cứ mỏi mong
Dịu dàng dâng hiến cũng không...được là

Ước thầm thôi có mình ta
Sẽ yêu tất cả thân mà được không !

                               3-7-18
                             Văn Nhã

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét