Thứ Năm, 21 tháng 10, 2021

NHỚ MẸ

 

Tuổi thơ sáu tháng cha đi
Mình mẹ nuôi dưỡng tôi thì lớn khôn
Đồi cao ruộng trũng vui buồn
Ngặt nghèo manh áo miếng cơm tháng ngày
Đói lo chuyện rủi cơ may
Phượng Đình Hố Kiến vương dầy thưở xưa
Kinh Đền Bãi Lá Trại Chua
Bàn chân mẹ đó in thừa khó khăn
Mẹ giờ trong cõi vĩnh hằng
Mẹ đem theo cả vầng trăng nhạt nhòa
Gió mưa lẩn khuất thềm hoa
Câu thơ giọt lệ chan hòa mắt con
Vầng dương chói lọi mãi còn
Hoa thơm ngát tỏa non sông thắm tình
Nét vàng tám chữ "trung trinh"
"Anh hùng" "bất khuất" xây hình "đảm đang".
21-10-2013
Văn Nhã

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét