Xuân về buổi ấy có mình không
Gió thổi vào khuya lại nhớ chồng
Mỗi bận nghe đài vang giọng kể
Bao lần tưởng vọng nỗi mùa đông
Dài trong mộng ảo càng tha thiết
Ngắn giữa chờ yêu mãi thắm nồng
Thực ngỡ xây tình băng tuyết cõi
Dâng người trọn cả ước hằng trông.
11-1-22
Văn Nhã
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét