Mượn 2 câu của Hàn Mặc Tử làm trục tung trục hoành của bãi lỡ vận
Người đi một nửa hồn tôi mất
Một nửa hồn tôi bỗng dại khờ
NGƯỜI lạc nơi nào chốn mịt mờ
ĐI vào thảo chữ viết bài thơ
MỘT quê thấm đậm tình ưu ái
NỬA xứ vời thương muốn đợi chờ
HỒN đọng lời ai còn thổn thức
TÔI điều tấm lụa bóc thành tơ
MẤT vì tiếc lộc trời ban phát
MỘT NỬA HỒN TÔI BỖNG DẠI KHỜ.
1-8-22
Văn Nhã
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét