( Tặng người tình trong thơ )
Trải chục năm rồi xa đất mũi
Ngày vô rặng đước cảnh xanh hoà
Sóng ập xô thành như bến bãi
Đất mũi trên giàn em sảnh bánh
Vui đùa buổi sớm ánh bình minh
Ngoài khơi sóng vỗ nẻo sinh tình
Kỷ vật yêu thương lời vương vấn
Xị đế cho lòng ai giữa trận
Trong trời biển rộng nắng hè trao
Mầu sông lạch mướt xanh rừng thẳm
Đẹp giải dòng khơi cuộn nước về
Mải miết đo hoài cân nhắc mãi
Mua gì ở tận mũi xa xôi
Chào phương bắc kẻ mong người đợi
Xứng với tầm cao mãi sáng ngời
20-7-2009
Văn Nhã
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét