TẤC DẠ
(Họa đảo vần bài NỖI LÒNG)
Đơn lẻ nỗi niềm chốn núi mông
Đêm về gào rít gió mùa đông
Đường đời ta vẫn hằng mong đợi
Gối mộng nợ duyên kết mối lòng
Daọ ấy sao đành quên hết vậy
Ngày ngày còn gắn bó sao không
Tàn đêm một ngọn dèn thao thức
Sao xuyến lòng ai thắm má hồng
VN
PHỤ CHÉP
NỖI LÒNG
(Bài Xướng của HƯỚNG DƯƠNG nữ sĩ)
Hoen mi lệ thắm ướt môi hồng
Hiu hắt đêm về lạnh gió đông
Vẫn ngỡ đường đời chung gối mộng
Nào hay duyên nợ đoạn tơ lòng
Keo sơn dạo ấy đành quên hết...
Gắn bó hôm nào có nhớ không?
Tàn ngọn đèn khuya bao thổn thức
Nỗi niềm đơn lẽ... khổ mênh mông...
Hiu hắt đêm về lạnh gió đông
Vẫn ngỡ đường đời chung gối mộng
Nào hay duyên nợ đoạn tơ lòng
Keo sơn dạo ấy đành quên hết...
Gắn bó hôm nào có nhớ không?
Tàn ngọn đèn khuya bao thổn thức
Nỗi niềm đơn lẽ... khổ mênh mông...
Hướng Dương.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét