Thứ Bảy, 8 tháng 11, 2014

CHIỀU THÁNG BẢY

                                                                                                                                           
chiều tháng bảy
Chúng tôi vào rừng Trường Sơn
Nghĩa trang màu trắng chật nắng
Cây bồ đề tự mọc đang vươn...


Gió mơn man nói cười
Ôm các anh ngày tháng
Rì rầm chuyện muôn nơi...
Cả lời ru của mẹ
Và bước chân chầm chậm lên ngôi "nhà" con gái
Khói hương trầm nghi ngút
Gió thì thào nỗi nhớ
Và khát khao
Mong chờ

Những ngôi mộ chưa tên
Đều máu xương nằm đó
Cũng con rồng cháu tiên
Đều giống nòi Đại Việt
Đất nước đã bình yên
Chiến tranh vào dĩ vãng
Chỉ còn mẹ và em
Giữ nỗi đau lặng lẽ

Xin gió hãy ngưng lại
Xin trời xanh trong veo
Xin rừng đừng xào xạc
Cho tôi thắp nén nhang
Trên mộ phần chí sỹ
Một phút giây mãi nhớ
Các anh hùng vĩ nhân
Dọc con đường thế kỷ
Hồ Chí Minh

                  Trường Sơn
                           VN

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét