Xa xưa, đâu đã có đường,
Dấu chân người tạo đường mòn dọc, ngang.
Đến khi thành xóm, thành làng,
Con người xây dựng tuyến đường khắp nơi.
Nhớ về từ thuở xa xôi,
Mẹ Âu Cơ dẫn con Người lên non.
Dấu chân in một mốc son,
Tạo nên nòi giống tiên, rồng ngàn năm.
Ơn người mở đất trời Nam,
Dấu chân thành cánh đồng vàng Cửu Long.
Bác Hồ từ bến Nhà Rồng,
Lên tàu, Bác vượt muôn trùng khơi xa.
Năm châu, bốn bể bôn ba,
Cứu dân, Bác quyết tìm ra con đường.
Bác về Pắc Bó, Cao Bằng,
Viết “Đường Kách Mệnh”, quê hương sóng trào.
Quyết tâm, quân vượt núi cao,
“Hò dô…” đại pháo kéo vào Điện Biên.
Dấu chân in dải Trường Sơn,
“Hồ Chí Minh” tuyến đường mòn vẻ vang.
Phi công vũ trụ Amstrong,
Dấu chân in đất mặt trăng giữa trời.
Tương lai, vũ trụ xa xôi,
Sẽ in những dấu chân người thông minh.
Nguyễn Đề Kháng
Dấu chân người tạo đường mòn dọc, ngang.
Đến khi thành xóm, thành làng,
Con người xây dựng tuyến đường khắp nơi.
Nhớ về từ thuở xa xôi,
Mẹ Âu Cơ dẫn con Người lên non.
Dấu chân in một mốc son,
Tạo nên nòi giống tiên, rồng ngàn năm.
Ơn người mở đất trời Nam,
Dấu chân thành cánh đồng vàng Cửu Long.
Bác Hồ từ bến Nhà Rồng,
Lên tàu, Bác vượt muôn trùng khơi xa.
Năm châu, bốn bể bôn ba,
Cứu dân, Bác quyết tìm ra con đường.
Bác về Pắc Bó, Cao Bằng,
Viết “Đường Kách Mệnh”, quê hương sóng trào.
Quyết tâm, quân vượt núi cao,
“Hò dô…” đại pháo kéo vào Điện Biên.
Dấu chân in dải Trường Sơn,
“Hồ Chí Minh” tuyến đường mòn vẻ vang.
Phi công vũ trụ Amstrong,
Dấu chân in đất mặt trăng giữa trời.
Tương lai, vũ trụ xa xôi,
Sẽ in những dấu chân người thông minh.
Nguyễn Đề Kháng
13/10/2016
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét