Đồng xanh vạt lúa vào thì
Cho mùa gấp bội vui khi gặt về
Dâu xanh ngắt tới chân đê
Dòng sông êm ả đó quê hương mình!
Bao la bát ngát ngô xanh
Đôi bờ tiếng hát bên gành véo von
Con đò sóng nổi mé cồn
Làn mây thổn thức nụ hôn gió vời
Muôn dòng sông đổ biển khơi
Trăm năm cũng một kiếp người bể dâu...
Nguyên Du chớ để Kiều sầu
Tình trong chữ ái xanh câu đợi chờ.
17-7-20
Văn Nhã
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét