Mưa bão lên vùng cao trải
Gây đời khốn khổ lao đao
Tràn lan đất đá băng trào
Cuốn cuộn mang đi tất cả
Cát củi que cành của lả
Nhiều ngày vất vả long đong
Kiếm tìm mọi chốn muôn vòng
Lận đận đồi cây núi thắm
Ruộng bậc thang vừa mới sửa
Hoang tàn một trận băng qua
Nhà trôi biết ở đâu là
Lợn thỏ cùng nhau lũ lượt
Quốc lộ trôi theo với nước
Ân tình lẩn bước chơi vơi
Mưa rông cuổm lấy bầu trời
Để mãi chòm mây kéo vởn
Muôn được phân đều hết thảy
Thiên nhiên phải tự cân bằng
Con người chủ thể lên chăng
Tạo nghĩa trồng rừng chặn thủy.
17-8-20
Văn Nhã
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét