Đạp xe vượt cả quãng đường dài
Nghe lòng bộn chộn nỗi thương ai
Đồng xanh lúa đã đan cài
Cây vươn lá thoảng hôm mai nhú thiền
Cuộc sống gọi đẹp niên thử thách
Chữ yêu đương đâu vachj đường biên
Mà sao gột bỏ chữ phiền
Làm lên bởi tai nhân duyên mặn nồng
Vui sản xuất coi không vất vả
Dù hàng ngày nắng vã mồ hôi
Mê cho số phận liên hồi
Trong khi mặn nhạt nào thôi vị tình
Mãi thăm thiết càng xinh gắng gỏi
Muôn mai sau vẫy gọi về đây
Đôi mình tỏ rõ vơi đày
Trong nhau tháng đợi cùng xây đắp đời.
5-9-20
Văn Nhã
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét