Thứ Bảy, 7 tháng 11, 2020

LỮ KHÁCH

 

Trong chiều buồn dạo gót giữa non xanh
Ta vắng bạn thấy lòng đành khoảng trống
Gió quẩn nhẹ gơi thềm điều rỗng bổng
Lữ khách ơi sao lại phải độc hành
Mỗi mình buồn trong gió lạnh tàn canh
Nơi phố nhỏ cây thì thào ngọn lá
Nghe vời vợi sóng lòng hồ thư thả
Gọi cả đàn xơi món cảm đậu tương
Những câu thơ gợi đến nỗi đời thường
Bao khúc khửu gọi vấn vương sau trước
Vẫn tuyệt diêu của tâm hồn có được
Để nghiã tình mãi vững bước tiến lên
Mang ước mong nuôi chí vững gan bền
Cho cuộc sống đẹp muôn ngàn bát ngát
Giữa khoảng núi phơi dòng xanh sóng dạt
Mãi yêu đời phồn thịnh lẽ bao la.
14-9-20
Văn Nhã

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét