Lại vẫn chiều xuân anh một mình
Nhớ em giấy phút đến buồn tênh
Anh cô đơn
giữa ngày nhòa nắng
Đâu dáng
người thương ở cuối ghềnh
Không có em
anh một mình dạo biển
Tìm hình ai
dẫu biết đã xa vời
Ước chi em
thành cơn sóng vỗ
Trên biển
xanh bát ngát gió trời
Anh đã hứa
với lòng không vội vã
Bởi ngày
xuân êm ả môi cười
Và anh biết
những gì em hứa
Từ trái tim
yêu đến tuyệt vời
Anh hiểu em
yêu nhiều lắm lắm
Bởi ngày
xuân mây trắng tinh khôi
Dẫu sương
giăng trắng đường ra biển
Anh sợ chiều
xuân vắng em tôi.
VN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét