Bến cũ con đò đã cuối chiều
Người đi thoáng thấy bóng liêu xiêu
Thương em ánh mắt nhìn mơ đắm
Trao gửi nụ hôn vẫn mộng nhiều
Cái nhớ mong manh se sắt lắm
Anh đâu có biết buổi đang chiều
Lời ru gọi lại lòng man mác
Nét mặt u buồn lặng lẽ gửi đâu
Tức tưởi mong về biết nói sao
Mơ về chóng vánh tới cùng nhau
Thương yêu thắm thiết làn môi ấm
Để lá trầu cay quyện với cau
Lượn sóng lô nhô thuyền tới bến
Bàn chân bước đẹp đã xanh màu
Mong em chớ thả mình buông bỏ
Mãi mãi tình say buổi cuối chiều
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét