“Khuôn vàng thước ngọc” đã hơn xưa
Hẳn khác thời nay, vũ trụ thừa
Đất đổi dòng sông xô chảy mãi
Trời khuôn mạn nước con thuyền đưa
Thanh gươm rớt xuống dòng trôi…liệng
Ai cũng cười chàng nệ cổ ngư…
Mà có biết đâu mình mắc lỗi
Như anh vẫn vậy thật thà hư…
VN
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét